Cảm thấy tức giận tột độ trước những lời lẽ thiếu suy nghĩ và những suy nghĩ đáng sợ của vợ.
Tôi và vợ đã kết hôn hơn 10 năm và có hai con: một cháu học lớp 2 và một cháu đi nhà trẻ. Sau khi sinh con thứ hai, sức khỏe của vợ tôi yếu, nên chúng tôi quyết định cô ấy nghỉ việc để chăm sóc gia đình. Với mức lương của tôi, việc nuôi ba mẹ con không gặp khó khăn, và chúng tôi không có vấn đề gì về tài chính. Vợ tôi rất đảm đang trong việc nhà, nhưng để tránh cô ấy buồn chán, tôi về nhà ngay sau giờ làm và thường giúp trông con hoặc đưa mẹ con đi chơi.
Tuy nhiên, vợ tôi bắt đầu quản lý tôi rất chặt chẽ, từ cách ăn mặc đến những chi tiết nhỏ như màu tất. Ban đầu tôi cảm thấy vui vì sự quan tâm của cô ấy, nhưng dần dần tôi thấy khó chịu. Có lần, khi tôi vội vã mặc đồ, cô ấy đã mắng tôi vì không tuân thủ quy định ăn mặc mà cô ấy đặt ra.
Cô ấy thường lên lớp kể lể, dù muộn giờ làm tôi vẫn phải thay trang phục. Để không làm cô buồn, mỗi chiều tan làm, tôi đều về nhà ngay. Vợ tôi kiểm soát từ dầu gội, sữa tắm đến nước hoa, kem cạo râu, không quan tâm đến sở thích của tôi. Cô ấy yêu cầu tôi chỉ dùng mùi cô ấy thích và thường đứng bên cạnh kiểm tra. Có lần tôi phải giải thích vì dính mùi nước xịt ghế sau khi đi chung xe với giám đốc. Mỗi khi đi công tác, vợ giống như một người mẹ, chuẩn bị mọi thứ cho tôi, khiến tôi xấu hổ khi gửi đồ giặt với nước xả mà cô đã chọn. Cuối cùng, cô ấy cũng bắt đầu kiểm tra điện thoại của tôi, hỏi rõ từng cuộc gọi.
Cô ấy đọc tin nhắn rất kỹ càng, như thám tử. Vợ tôi cho rằng dạo này tôi nhắn tin bằng ám hiệu, dễ gây hiểu lầm. Tôi không lo lắng gì, nhưng áp lực công việc khiến tôi khó chịu khi cô ấy liên tục hỏi về người nhắn tin. Tôi đã to tiếng với vợ, làm cô ấy khóc và nghĩ tôi ngoại tình. Cô ấy cảm thấy mình không còn được quan tâm như trước. Sau đó, tôi phải xin lỗi và hứa hẹn mới làm cô ấy nguôi giận. Gần đây, một đứa cháu hàng xóm xin ở trọ nhà tôi để tìm việc. Tôi đồng ý vì nghĩ thêm người sẽ giúp đỡ vợ. Cháu ngoài 20, nhút nhát, đã làm công nhân ở quê nhưng lương thấp, nên muốn ra thành phố tìm cơ hội.
Mặc dù tôi đã thông báo cho vợ, nhưng khi về nhà, cô ấy đón tiếp chúng tôi với thái độ lạnh lùng và ra lệnh. Cháu thì tỏ ra rụt rè, không dám ngẩng mặt trong bữa cơm. Tối đó, vợ tôi cho biết cô không đồng ý để cháu ở lại, và thậm chí còn ám chỉ đến chuyện ngoại tình. Tôi không thể ngờ vợ mình lại có những suy nghĩ như vậy. Khi tôi đề nghị tìm nhà trọ cho cháu, vợ tôi mới im lặng. Sáng hôm sau, tôi xin nghỉ việc để tìm chỗ ở cho cháu, giúp cháu mua sắm, và về nhà muộn. Vừa về đến, vợ tôi đã tra hỏi tôi đi đâu, có ở cùng cháu không. Tôi bực mình vì những suy nghĩ tiêu cực của cô ấy và đã nói lời nạt nộ.
Vợ tôi bỗng nổi cơn thịnh nộ, bảo rằng tôi đang thèm muốn gái khác và xúc phạm tôi. Tôi không thể nhịn được nữa, nên đã tát cô ấy và bỏ vào phòng tắm ngủ. Từ đó, chúng tôi chiến tranh lạnh, tôi không còn làm theo ý vợ, đi chơi với bạn bè và về nhà muộn. Dù biết vợ yêu thương, nhưng tôi cảm thấy ngột ngạt. Tôi đang phân vân không biết nên làm gì với tình hình này. Mong nhận được lời khuyên từ mọi người.



Source: https://afamily.vn/gian-dien-nguoi-vi-loi-noi-qua-quat-va-suy-nghi-khiep-dam-cua-vo-7598.chn